THANK YOU, PHILIPPINES! Bạn đã chở che tôi lúc gian nguy…

“Cho tôi che chở bạn...” (VOICE)
“Cho tôi che chở bạn…” (VOICE)

“Cho tôi che chở bạn, như bạn chở che tôi lúc gian nguy”Câu nói giản dị, được viết bằng ba thứ tiếng Anh, Việt, Phi trên tấm plaque nhỏ gắn ở bờ tường Guadalupe Elementary School, thuộc thị trấn Coron, phía Bắc đảo Palawan, Phi Luật Tân để ghi nhận sự đóng góp của tổ chức VOICE khi họ xây tặng ngôi trường tiểu học này cho dân làng tại đây vào tháng 11, năm 2014, đã nói lên ý nghĩa về một chuyến đi “không hẹn mà gặp” của những người đã “nợ” quốc gia này một lời “Cảm Ơn”!Khi Mai Trương vừa 8 tuổi, cô bé đã theo cha mẹ, anh chị em xuống tầu vượt biên, sau hơn 10 ngày cầm cự với bão tố biển Đông, và đang chờ chết thì những chiếc thuyền đánh cá cùng ngư phủ tại hòn đảo nhỏ bé này đã cứu vớt cả gia đình cô cùng những thuyền nhân khác vào đây, cho thức ăn, nước uống và quan trọng hơn cả là cho họ sự sống! 30 năm sau, lần đầu tiên trở lại thăm chốn cũ, cô bé tỵ nạn ngày nào giờ đã 38 tuổi, và là một thương gia thành đạt tại tiểu bang Florida, Hoa Kỳ. Cô mang theo mình những món quà tình nghĩa, nhỏ bé nhưng gói ghém tất cả niềm tri ân vĩ đại dành cho những người dân làng hiền lành và tốt bụng năm xưa!

 Mai Trương hội ngộ dân làng đảo Coron sau 30 năm xa cách (họ đang sắp hàng để nhận một chút ân tình từ cô Mai)
Mai Trương hội ngộ dân làng đảo Coron sau 30 năm xa cách (họ đang sắp hàng để nhận một chút ân tình từ cô Mai)

Mà không chỉ có Mai, tôi thấy trong phái đoàn “không hẹn mà gặp” này tại Phi Luật Tân, vào tuần lễ kỷ niệm July 4, 2019 còn có những người khác, từng sống ở Palawan, Bataan, Manila hay Làng Việt Nam… Như Trung, như Phát, như Sang, như Tâm, như Tuấn, như Jaku như Kiều hoặc như Bảo Thiên, người đàn ông với đứa con nhỏ, đã cầm dao tự vận để chống cưỡng bách hồi hương vào năm 1996, nhưng Thiên đã bị lực lượng quân đội Phi đàn áp, cướp dao và đánh cho nhừ tử, gẫy cả xương sườn, cả tay lẫn chân, đến nỗi phi hành đoàn của “chuyến tầu hồi hương” đã từ chối không cho cha con anh lên máy bay về VN cùng với 96 người khác đã bị khiêng như con vật của chuyến cưỡng bức “repatriation” duy nhất mà nước Phi đã thực hiện đúng vào ngày lễ “Tình Yêu” (Valentine’s day)!. Hình ảnh dã man đó đã đánh động lòng nhân của Giáo Hội cùng chính quyền Phi Luật Tân để rồi họ ngưng thi hành chỉ thị CPA của Liên Hiệp Quốc và quyết định để hơn 3000 người Việt ở lại đất Phi dưới sự chăm sóc của Soeur Pascal Lê Thị Tríu, cho đến khi những người này được LS Trịnh Hội cùng các thành viên của tổ chức LAVAS, VOICE và cộng đồng người Việt tại hải ngoại đấu tranh cho họ được đặt chân đến bến bờ tự do.

 Thuyền nhân vui mừng trở lại PLT sau khi lệnh cấm được giải tỏa
Thuyền nhân vui mừng trở lại PLT sau khi lệnh cấm được giải tỏa
Người xưa về thăm chốn cũ: Trại Palawan (góc nhìn ra biển)
Người xưa về thăm chốn cũ: Trại Palawan (góc nhìn ra biển)
… và tại Làng Việt Nam
… và tại Làng Việt Nam

Cuối cùng nếu bạn đang muốn tìm Việc làm tại Philippines hãy liên hệ với chúng tôi.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Gọi Ngay !